Tản mạn về việc xuất khẩu hạt điều và mở công ty tại nước ngoài của LÊ
Mấy hôm nay Lê lê lết từ các cuộc họp khách hàng này tới khách hàng khác trong trạng thái vô cùng mệt mỏi. Mệt mỏi là vì sao.
Vì hiện tại, Lê đang xuất khẩu dạng hợp tác trao đổi chéo. Có nghĩa là bên LÊ sẽ đặt trụ sở công ty tại nước ngoài, bán sản phẩm của mình tại nước ngoài với sự trợ giúp của một công ty quốc tế. Và ngược lại, Lê sẽ giúp các đối tác phát triển các sản phẩm của họ tại Việt Nam và quốc gia lân cận. Việc hợp tác này đôi bên đều có lợi cả. Nhưng phải trải qua rất nhiều cuộc họp để đi đến thỏa thuận chung.
Để có được sự thỏa thuận này, LÊ trả qua một tình bạn 2 năm hợp tác trước đó với họ với một thái độ chân thành nhất, có lẽ vì họ yêu quý sự chân thành của mình hay sao ấy, nên họ đã giúp đỡ Lê tiến quân ra quốc tế. Lê chỉ nhớ rằng họ khen Lê thế này: Bạn bè tôi nói đừng tin người Việt, vì họ lừa khách hàng nước ngoài rất nhiều, nhưng khi làm việc với bạn, chúng tôi đã không thấy điều đó. Được nghe nói những câu như vậy, Lê nghe vui biết bao.
Nhưng để có được sự thỏa thuận này, Lê cảm thấy áp lực khi phải họp liên tục. Ngồi trong khách sạn 5 sao đẹp đẽ của Sài Gòn mà mình không có tâm trí để ý cảnh quan , chỉ đối diện với gần chục con người, giao tiếp tiếng Anh, Hoa đủ kiểu. Khi phải nói tiếng Hoa với người Đài Loan thì Lê phải cần tới phiên dịch viên, nói chuyện với người Singapore thì LÊ tự nói chuyện được. Nhưng thông dịch viên cũng chưa thể truyền tải được điều ý mình muốn nói.
Nhưng người người hợp tác với LÊ cũng là những người bạn, họ hiểu Lê, chân thành và cũng vô cùng tốt bụng. Lê nghĩ mình đã rất may mắn khi được họ hỗ trợ.
(Lê, cô gái áo trắng)
Bạn Lê, một anh bạn người Singapore, tên là Kyan, nếu không có sự hỗ trợ nhiệt tình từ anh ấy, chắc LÊ nghĩ khi nào mình mới thuận lợi đưa hàng ra nước ngoài mà vẫn giữ được thương hiệu.
Ở Việt Nam mình, đa phần thường xuất khẩu hạt điều dạng nguyên liệu, rất ít thành phẩm, nếu có cũng là mang thương hiệu của ai đó trong 1 nước nào đó. Để giữ vững được thương hiệu Việt là điều khó quá khó với người bình thường và ít tiền như LÊ. (Lê không phải là người giàu có gì đâu, Lê chỉ là một người đúng chất nông dân áo vải luôn, nên những gì muốn có đều phải vất vả lắm đạt được, nhà giàu thì thuận buồm xuôi gió hơn rồi)
Có một lần, Kyan dẫn về Việt Nam một ông "đổng sự trưởng", cũng là 1 ông boss bự có danh tiếng ở Đài loan, có thể xem là triệu phú. Kyan rất nể ông ấy và dắt ông ấy về Việt Nam thăm trang trại hạt điều của Lê ở Đồng Nai.
Ông ấy khá vui vẻ, giàu có và giản dị, nhưng vẫn mang dáng dấp bảo thủ của một người già và bảo thủ, ông ấy hỏi Lê : tại sao phải nhặt quả điều ở dưới đất như vậy, sao không như nước Mỹ, kiếm cái máy rung cái cây cho quả rụng xuống 1 giàn lưới, như thế nó sẽ vệ sinh, sạch sẽ, và nhanh hơn. Chưa kể đợi 1 tháng sau mới nhặt quả điều thì điều rất kém chất lượng.
(Lê là cô gái ốm yếu ở giữa ^^)
Nói tới đây là Lê biết ông ấy không hiểu một chút gì về cây điều, mặc dù ông ấy đã làm trong ngành hạt dinh dưỡng 30 năm.
Lê đáp, hoa điều rất yếu, nếu rung như vậy trái chín rớt thì nụ hoa cũng rụng theo luôn. Chưa kể trái non cũng rớt theo. Máy thu hoạch trái ở nước ngoài không thể áp dụng được. Với lại quả điều thu hoạch mỗi ngày, có để mỗi tháng đâu ạ, nếu để cả tháng thì hạt nó nảy mầm rồi còn đâu mà thu hoạch ạ, bác nhầm rồi.
Ông ấy cười bảo : thế vẫn chưa đảm bảo vệ sinh khi quả điều rụng xuống đất mới thu hoạch.
Lê nói tiếp nhưng cũng hơi châm chọc: thế khoai lang nằm trong đất tới 3-4 tháng có bẩn không ạ? Mà hạt điều có tới 3 lớp vỏ bảo vệ, lớp ở giữa là màng axit cực mạnh, không một vi khuẩn nào có thể xâm nhập nổi đâu ạ.
Nói tới đây mới kết thúc câu chuyện.
À sẵn Lê kể cái chuyện lô hàng đầu tiên của Lê xuất khẩu hạt điều sang Đài Loan như thế nào nhé.
Đầu tiên Lê gửi mẫu sang Đài Loan xét nghiệm y tế, xem đủ tiêu chuẩn lưu hành ở nước bạn hay không, và may mắn hạt điều nhà Lê hoàn toàn an toàn về hóa chất, đủ tiêu chuẩn . Sau đó là đo thành phần dinh dưỡng để in lên nhãn phụ của sản phẩm. Riêng khâu in nhãn phụ, Lê đã sửa trên dưới 20 lần, tốn 40.000 nhãn phụ phải bỏ đi vì duyệt rồi, duyệt lại, rồi lại duyệt tiếp.
XEM CÁC CHI NHÁNH HẠT ĐIỀU CỦA LÊ
Sau đó là các thủ tục xuất, kiểm tra chất lượng thùng chứa carton có chắc không, đủ lực để chịu va đập trong quá trình xuất khẩu không. Lê vẫn còn nhớ trầy da tróc vảy mãi thì lô hàng đầu tiên cũng xong. Trước ngày xuất kho ra cảng, LÊ khui mặc định một thùng hạt điều kiểm tra độ giòn, thì phát hiện công nhân sơ xuất rang hàng lúc trời đang mưa, nên hạt điều nó yểu nhanh hơn dự kiến. Quản kho hỏi Lê phải làm sao, hay cho đi luôn. Nhưng vì chất lượng là cái Lê chú trọng nhất, LÊ bảo với quản kho là khui tất cả lô hàng ra hết, đo lại độ ẩm, và dùng máy giảm ẩm. Việc khui lô hàng như vậy thất thoát biết bao chi phí, mấy chục triệu đồng, tiền lãi chưa có mà chi phí phát sinh đội lên mấy lần rồi.
Nhưng vẫn phải làm các bạn ạ. Là một nhà sản xuất hạt điều ,Lê phải là người lì lợm lắm, kiên nhẫn và tâm huyết lắm mới đeo đuổi tới cùng.
Lê làm ra sản phẩm bằng công nghệ lạc hậu của Việt Nam, là làm truyền thống , chứ đầu tư máy móc tiên tiến như nước ngoài cả trăm tỷ, tiền đâu mà làm. Nên càng vất vả nhọc nhằn hơn để giữ sản phẩm chất lượng ổn định. Với LÊ mà nói niềm tin của khách hàng dành cho mình quan trọng hơn tất thảy mọi thứ. Vì đó là sự kiêu hãnh của chính bản thân LÊ
Kinh doanh, không phải lúc nào cũng có lãi, có những lô hàng vì lời hứa dù không lời vẫn làm. Lê đã hứa thì sống chết cũng phải giữ lời. Có lẽ vì điều này, mà các khách hàng người nước ngoài, đối tác, bạn bè dù Mỹ hay Âu, Á hay trong nước đều dành cho Lê thiện cảm. Lê trân quý điều đó lắm. Mình là thằng nông dân chân đất, được người khác tin tưởng là quý lắm rồi.
Nhớ cách đây rất nhiều năm, Lê 1 chữ tiếng Anh bập bè còn không nói nổi, phải Lê lết hết nước này nước khác trầy trật đến mức tiếng Anh có thể sử dụng thoải mái như bây giờ đã là một hành trình không hề đơn giản.
Khi viết bài viết này, thì ngày mai Lê phải bay sang Đài Loan đi họp, đi theo lô hàng kiểm tra nó có ổn không mới yên tâm. Mà thời tiết lúc này cũng đã sắp vào đông rồi, thế nào cũng ốm lên ốm xuống do thay đổi thời tiết độ ngột. May mắn có anh bạn bên Singapore hộ tống, chứ Lê có biết 1 chữ nào tiếng Hoa đâu :))
Rồi ngày trở về vội vã đón Michael từ Mỹ về và đem nhập kho 10 tấn óc chó mới thu hoạch ở Mỹ (Micheal là 1 anh chàng người Mỹ, cũng là đối tác và là bạn của LÊ)
Vườn óc chó nơi Micheal đến mua và mang về Việt Nam
Nói chung xuất khẩu, mộng giấc mộng Việt Nam ra thế giới tốn tiền lắm, tốn sức lắm, và chưa chắc sẽ thành công hay thất bại, ngày mai nó sẽ ra sao. Nhưng vì quá yêu HẠT ĐIỀU RANG MUỐI của mình làm ra, quá tự tin nó ngon đến thế, muốn khoe với nhiều người hơn, nên dù khó thì Lê vẫn làm các bạn ạ.
Lê mong rằng những ai đọc bài này, có thể ủng hộ thương hiệu của Lê, ăn thử 1 lần hạt điều rang nhà Lê, giới thiệu dùm Lê một lần, để thấy sản phẩm này nó thật sự xứng đáng lắm. Một bầu trời tâm huyết của Lê luôn đó. Và Lê khẳng định rằng, hạt điều Việt nam thực sự là hạt điều ngon nhất thế giới
Lê!
Yêu các bạn! (kết bạn và tìm hiểu về Lê tại đây nhé)
Facebook: https://www.facebook.com/lesgarden.vn/
Trở thành đại lý: https://hatdieu.org/phan-phoi-si/
Mua lẻ hạt điều: https://hatdieu.org/hat-dieu-nguyen-hat-con-vo-lua/